Các bạn gái, nào tôi có viển vông gì
lóe lên suy nghĩ ấy, trong tủ giày của tôi có ba, bốn, thậm chí năm đôi
cao gót đủ màu và luôn sẵn sàng cho tôi dậm bước. Nhưng tôi vẫn chuộng
sandal vintage vì ngỡ hè còn ở lại nhân gian này lâu lắm. Vậy mà… Hình
như năm nay hè đi vội…
Tôi luôn tâm niệm rằng, mỗi phụ nữ nên
có ít nhất hai đôi cao gót. Nàng yêu giày bệt sẽ hỏi: Để làm gì nào?
Tôi xin vui lòng trả lời, để làm gì ư? Ôi, đơn giản, đầu tiên và hiển
nhiên nhất: Giày cao gót là món đồ chỉ phụ nữ chúng ta mới có, là thứ
cánh đàn ông thích ngắm, rất tò mò nhưng luôn “bó tay” không dám thử.
Thứ hai, tôi sẽ khiêu vũ thế nào trong
dạ tiệc trên đôi dép lê và giày bệt? Nói qua rồi lại nói lại, chỉ có
giày cao gót mới giúp tôi uyển chuyển và duyên dáng lướt từng nhịp chân
trong bộ đầm đen lộng lẫy.
Tiếp nữa, tôi yêu vô cùng tà áo dài
mỏng manh, tha thướt. Bạn yêu quý ơi – tôi sẽ chẳng bao giờ thử kết hợp
áo dài với một đôi sandal xỏ ngón hay dép kẹp đế xuồng đâu. Không phải
tôi không dám phá cách, mà vì tôi không đành lòng phá hỏng vẻ mềm mại,
thanh lịch tuyệt vời áo dài vốn đã có lâu nay.
Một đôi cao gót trắng có thể đủ cho cả
ba lý do tôi vừa “viện cớ” ở trên, nhưng như thế có “keo kiệt” quá với
đôi chân của mình không nhỉ? Ít nhất là hai, nên có hai đôi bạn nhé: một
đôi màu sáng như trắng hay nude chẳng hạn, một đôi màu đen hoặc gam nâu
tôi tối màu. Đổi qua đổi lại, âu cũng là thú vui tao nhã của tín đồ mê
thời trang. Chẳng giấu giếm gì bạn, tôi có năm đôi cao gót: trắng, đen,
đỏ, hồng, xanh lơ, mỗi đôi một màu. Trong số đó, đôi đen mũi nhọn da lộn
và đôi đỏ nồng nàn màu rượu vang đã hao mòn gót nhọn vì những chuyến đi
dài, ba đôi còn lại vẫn bóng bẩy và bảnh chọe lắm. Cũng phải thôi, ai
bảo đen và đỏ dễ phối đồ và không-bao-giờ-lỗi-mốt!
Tôi có thể diện sơ mi denim ngốt ngát
giữa trời hè 35 độ (nếu thích) nhưng nhất quyết không đi giày cao gót
bít mũi vào mùa nóng, vì… “tội lắm” – tội cho chân tôi phải gồng mình
chống chọi với mồ hôi trơn ướt, tội cho đôi giày phải câm nín chịu đựng
mùi oi nồng và thân nhiệt “sốt cao” của chủ nhân. Đã chín mươi lăm ngày
(tính cả hôm nay) tôi không xỏ chân trong giày cao gót. Ngày mai, ngày
thứ chín mươi sáu, chắc chắn một “em” sẽ được tôi ve vuốt nhẹ nhàng bằng
khăn giấy, trước khi bước thật nhanh xuống phố chào nắng hoe hoe, gió
mát lành của ngày giao mùa. Chẳng mấy chốc Thu sẽ ùa về tới ngõ, len nhẹ
qua khe cửa nhỏ lọt vào gian phòng bé xinh của tôi. Khi ấy, tôi sẽ lại
đi ra đi vào, mix đủ kiểu với từng đôi cao gót. Chà chà, tôi bận rộn lắm
đây!
Theo Tapchixinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
juno.vnshoes@gmail.com